Khi ở Việt Nam nhân viên chúng tôi
công ty TNHH EN Việt Nam và các em học sinh luôn gắn bó , luôn có những buổi gặp mặt giao lưu giữa nhân viên công ty và các em du học sinh từ các buổi thể thao bóng đá , đến những buổi học tiếng . Khi các em sang Nhật thực sự chúng tôi có cảm giác vui buồn lẫn lộn . Vui vì các em đã tiếp bước để thực hiện ước mơ bao lâu nay của các em . Có những em chỉ mới học xong cấp 3 , có những em nghỉ đại học để thực hiện ước mơ du học , có những em thì đã học xong đại học cao đẳng ở Việt Nam . Còn nỗi buồn man mác cũng đơn giản vì khi nhìn thấy dòng chia sẻ , những bức ảnh về công việc cuộc sống của các em mà tôi chỉ dặn lòng mình .
Chúng tôi chỉ biết lắng nghe các lời chia sẻ , cho các em các lời động viên nhưng các em phải hiểu được rằng thực hiện ước mơ không bao giờ là dễ dàng . Do đó có lẽ tôi muốn các bạn hiểu và thông cảm với chính các em với khó khăn các em gặp phải khi một mình ở nơi đất khách quê người . Dưới đây có vài dòng tâm sự của một em Du Học sinh chia sẻ
du học nhật bản 2016 :
"
18 độ, trở về nhà với một chiếc áo cộc người ngợm run run vì lạnh, cố bước đi thật nhanh cho ấm người mà vẫn không thể ấm nổi, cũng ko thể chạy, vì đi làm về đã mệt lắm rồi!
Cuộc sống tại Nhật Bản. Là những ngày vui cũng kem, buồn cũng kem, đêm lạnh 3h không ngủ được cũng phải chạy xuống siêu thị mua kem. Lúc này chắc hẳn là cũng đang ăn kem, nhưng thôi.. Hôm nay, xem được một clip trên tokyo baito (nhóm dành riêng cho người Việt tại Nhật) mà thấy vừa buồn vừa xấu hổ vừa thấy xót xa cho những con người kia, đá vé tàu ( trốn vé ) - một cách chuyên nghiệp, tự hào vui tươi quay clip! Rồi lại nghĩ sao ngta phải như vậy, vì cuộc sống Nhật Bản đâu sung sướng và màu hồng như nhiều người vẫn nghĩ. Ở nhà, mọi người nghĩ sang đây kiếm nhiều tiền, sống sung sướng có thể tự lo cho mình tiền ăn, tiền nhà, tiền đóng học, thậm chí có thể gửi được tiền về nhà cho bme. Lời nói và suy nghĩ đúng là sao mà đơn giản quá, ai mà chẳng nghĩ được. Nhưng những người làm được có lẽ đếm trên đầu ngón tay. Bme mất nhiều tiền cho con cái sang Nhật với mong muốn sang bên này con có thể vừa đi học, vừa đi làm, trải nghiệm cuộc sống, kiếm chút tiền và lấy cái bằng sau này về nhà còn xin được việc nhẹ lương cao. Nhiều gia đình không có đủ điều kiện cũng phải đi vay mượn nhiều cho con sang đây, xong hàng tháng giục con gửi tiền về trả nợ. Bme đâu biết bên này con phải lo tiền ăn, tiền tàu đi lại, tiền học. Mọi người ở nhà làm sao biết được bên này cái gì cũng đắt đỏ, mà phải tự lo, nên cứ lao vào đi làm. Người 1 việc, 2 việc có người thậm chí là 3 việc. Chưa kể nếu cứ đi làm mà không học, điểm lên lớp kém vì nghỉ nhiều cũng bị đuổi về nước. Mà kiếm tiền thì đâu phải là dễ, chỉ một số ít những việc nhẹ nhàng còn hầu như là lao động chân tay vì tiếng còn kém, bốc hàng, dọn phòng khách sạn, cơm hộp, làm quán ( công việc chính của du hs tại NB) có những việc làm ngày, có những việc làm đêm. Đi làm mệt lắm, ăn uống tạm bợ rồi lại vội vàng đi học nhưng cũng không dám kêu ca với gia đình vì sợ bme lo, sợ bme buồn. Tại Nhật, mỗi du hs chỉ được làm thêm 28h/1tuần, nhưng có mấy ai làm được nvay, đều là gấp đôi, thậm chí nhiều hơn. Và có những người không chịu được khổ thì... Chuyển nghề sang đi làm những việc...(có lẽ mọi người cũng hiểu). Vậy bảo sao mà người VN sang đây có những người không chịu được khổ và gây ra lắm tật xấu, bị mang tiếng nhiều đến vậy. Đi học với các b người nước ngoài, chúng nó cũng biết Vn mày thế này thế kia, nhưng chúng nó cũng hiểu là không phải ai cũng như thế. Nhưng cảm thấy xấu hổ lắm vì những con sâu đang sống tại đây mà làm ảnh hưởng tới người khác. Rồi lại đổ lỗi cho hoàn cảnh, đổ lỗi cho người Nhật, tại sao trước tiên không trách bản thân mình vì đã không tìm hiểu và không chịu học để tiếng tốt trước khi sang Nhật. Đọc được những lời lẽ thế này, cảm thấy thật giống với tâm trạng và suy nghĩ của bản thân:
" Nên là, những bạn trẻ một là xác định đi làm thì làm việc cần mẫn. Hai là đi học thì xác định học hành chăm chỉ. Đừng làm mệt cũng kêu ( thế giới rộng lớn còn nhiều người vất vả lắm ), đừng học hành cũng oải. Còn nếu không làm được tốt một trong hai, thì hãy về đi, về với nơi mà bạn cho là chỉ toàn thật thà nhân ái và thoải mái tự do, kiếm đồng tiền nơi đó cũng dễ hơn cố gắng có bữa ăn bên này:)
Đừng chê cũng lắm lời mà chửi cũng ngoác họng mà vẫn trầy trật đủ mọi cách gia hạn thêm visa, kể cả sống trong cái vòng luẩn quẩn đi làm lấy lương đóng học phí rồi lại ngủ cho hết giờ để về đi làm. Năm này qua năm khác.
Về đi. Hoặc bỏ ý định sang đây. Đừng biến thành những con quạ than khóc váng trời, bay từng bầy đen ngòm mây, suốt ngày đổ tại số phận bất công rồi nhìn trước nhìn sau nhìn ngang nhìn dọc so đo tị nạnh. Bay từ vùng trời này cũng chê cũng trách bay đến vùng trời khác cũng trách cũng chê. Đừng làm tắc đường bay của những con chim én, muốn đem đến sự cố gắng, niềm tin và đem về những mùa xuân hy vọng.
Nếu không thể tự sống tốt cuộc đời mình, cũng đừng "góp sức" biến danh từ "Việt Nam" trở thành tính từ với nghĩa tệ. Để những người thực sự muốn học, muốn làm, muốn sống ở bất cứ đâu ngoài Việt Nam, rất vất vả để sửa nghĩa của tính từ đó"
Đương nhiên, thích suy nghĩ của ngta chứ thực ra để tốt một trong hai thì bản thân mình vẫn còn chưa xác định được .
Trong ảnh là công việc của mình tại Nhật, mới đi làm được 3 ngày, công việc dọn phòng khách sạn ( khách sạn này thuộc khách sạn hạng sang, nằm ngay bên đài truyền hình lớn tại Nhật Bản - nghe nói thế ) Một ngày tại ks chắc có lẽ khoảng 3 4 man phòng bình thườnh và 7 8 man phòng hạng sang ( tương đương ~ 15tr tiền việt ) Đương nhiên là công việc không hề nhẹ nhàng gì, phòng đắt như vậy mà dọn đơn giản thì nói làm gì chứ :)) để kể sau nhé vì than thở đến đây cũng quá dài rồi. Đương nhiên là sẽ tiếp tục phải cố gắng.
Còn ở Nhật có sướng không? Sướng chứ, sướng trong cái cách suy nghĩ của những người tại đây, vì cái cách mà người ta không tự than trách ngkhac, không tự gò bó bản thân mình. Sướng vì nhiều cái nữa!! Ở đâu đó có 1 NB rất đẹp, sắp tìm ra.. trong mơ, vì giờ phải đi ngủ sớm mặc dù mai được nghỉ làm. Ngày mai đi học lại lớp mới, bạn mới!
Tròn 3 tháng tại Nhật .
Mong những dòng chia sẻ những lời động viên với các em ! Mong bố mẹ và gia đình các em cho các em cho du học hiểu được phần nào cuộc sống sinh hoạt , công việc của các em để thông cảm và hiểu các em hơn !